
Xưa kia, có một người vợ tần tảo ngày ngày mang cơm canh cho chồng miệt mài ôn thi bên kia cầu. Quãng đường xa khiến đồ ăn thường nguội lạnh, bà liền nghĩ ra cách hầm xương cho thật ngọt, giữ nóng bằng lớp mỡ gà béo ngậy phủ trên mặt. Đến nơi, bà mới thả từng miếng thịt, trứng và rau xanh vào bát, để chồng được thưởng thức món ăn luôn nóng hổi, trọn vẹn hương vị.
Nhờ đó, người chồng có sức khỏe, tinh thần vững vàng, chuyên tâm học hành và cuối cùng đỗ đạt trạng nguyên. Trong niềm vui ấy, ông không quên công lao của người vợ thảo hiền, sự hy sinh thầm lặng và tình yêu chan chứa được gửi gắm qua từng bát bún.
